Giáo Xứ Châu Sơn

https://giaoxuchauson.com


ĐỌC CHUYỆN VẦN “CỜ”

Thơ rằng :

Chuyện chung cô Cúc, cậu Can

Chuyên chăm, chu chí, chứa chan chất chồng

Chồng cày Cái cũng chắt chiu

Cho con cho cái, chiều chiều cười chung
ĐỌC CHUYỆN VẦN “CỜ”

Cô Cúc chưa có chồng, cũng chưa có con. Cha cô Cúc chết, Cái cũng chết chẳng còn. Cảnh côi cút của cô cũng cần có chồng, có con. Chung cư cạnh cửa cũng có cậu Can, chính cống con cụ Cận cũng chưa có Cái. Cha cậu cũng chết, Cái của cha cậu cũng chết chôn chưa cũ. Cái cảnh côi cút của cậu Can cùng cô Cúc cũng cơ cực. Cắc cớ cũng cần Cái, cậu Can cốc cửa cò cưa cô Cúc. Chuyện cò cưa cũng chẳng cấn cái : Cậu cần cưa cô Cúc cắt cho cụt. Cậu cũng cần cướí. Cậu Can cưa chán cưa chê, cô Cúc cứ chần chừ chưa cho cưới. Cô cần coi cái cốt cách, chống chọi của cậu Can. Cô chấn chỉnh cho chắc chắn. Cô chín chuyên chờ…

Cậu Can cứ cò cưa. Cô Cúc cứ chống chế cản cậu Can chẳng cho. Cậu Can cũng cứ cưa …. Cuối cùng cô Cúc cảnh cáo chê cậu Can :

-Cậu còn cà chớn, chẳng chuyên chính, chưa cần cù chăm chỉ. Cậu chưa có của cải cung cấp, cũng chưa có Cúp chạy, cả cái coi cũng chưa có. Chưa có cái chi ! Cúc chưa cho cưới ! Cưới chắc chung chạ, chung chăn chiếu cũng cứ cơ cực !

Cậu Can cắn chỉ chua chát cức cô Cúc cùng cực, cậu chống chế cãi cô Cúc :

- Cưa cô Can cũng cần cưới, cô cũng chẳng cho, còn chê còn chửi. Can cóc cần cưa, cũng cóc cần cưới … Can chẳng cần …

Cuối cùng cậu Can cong cẳng, cúi cổ chạy. Cô Cúc cuống cuồng cản cậu Can:

-Chá chà ! Chuyện chơi chút, chứ chưa chi cố chấp. Cái cớ Cúc chê cậu Can, coi cậu có chịu chơi, chịu chăm chỉ chu chí chăng ? Chủ chốt chính Cúc cần cậu cái cốt cách, cần cù chuyên chính. Có công có cán, cần có cơm, canh, cà cá cho cái cảnh cùng chung. Còn cúp chạy, cái coi … của cải chưa có chưa cần. Cậu coi còn cố chấp, chẳng chịu cải cách, cậu có cưa Cúc, có cần cưới, Cúc cũng chưa cho. Có chấn chỉnh cải cách Cúc chịu cho cậu cưới !..

Cậu Can chấn chỉnh chịu cải cách, chừa cố chấp.

Chừ cô Cúc cho cậu Can cưa. Cô cám cảnh cúi cổ … Chợt cậu Can chụp cứng cô Cúc … cậu Can cũng cúi cổ, cằm cậu Can chạm cằm cô Cúc, cô Cúc cười cựa cạy … cô Cúc chợt cương cổ cắn cậu Can … cậu Can cuống cuồng cảnh cáo :

-Cho cưa, cho cưới cũng còn cắn … cấm cắn cằm !

Cô Cúc cả cười cả cải chính :

-Cưa cứ cưa, còn cắn cứ cắn …

Cô Cúc cùng cậu Can chúm chím cười.

Cuối cùng cậu Can cưới cô Cúc … Cô Cúc cùng cậu Can chung chăn chiếu. Cậu Can chăm chỉ cần cù cắm cúi cất công, còn cô Cúc cũng chu chí, chắt chiu chạy chợ. Cô chăm chút cho chồng. Cuộc chung chạ cứ chong chóng cứ chạy….

Cô Cúc cũng có chửa, có con. Cô cho cậu Can chín cô công chúa, cùng Cu Cọt cục cưng cuối cùng. Cộng chung các con có cả chục….

Chuyện cậu can, cô Cúc cảnh chung còn chưa cắt. Choa chỉ cho chuyện chút chút….

Cầu Chúa chúc cho cái chân chính, cần cù, cùng của cải cho cậu Can, cô Cúc cùng các con chẳng còn chui chỗ cùng cực

Choa chào … chào … chào.

 

 

Tác giả bài viết: Trần Chính Đạo

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây