GHẾ ĐÁ & CỎ MAY
Chiều giăng nắng lụa mây ngàn
Thương hồn ghế đá miên man đợi chờ
Chim trời lạc cánh bơ vơ
Chao ôi nhung nhớ
Đôi bờ thời gian
Năm mươi năm tuổi đá vàng
Phơi mình lá mục, cây nhang gục đầu
Năm mươi ghế đá kề nhau
Cỏ may đan những ngọn sầu vây quanh
Bóng Người
Cao vút trời xanh
Bóng ta
Lẳng lặng bước nhanh lối về
Bóng chiều
Thăm thẳm sơn khê
Bóng cây hoa sữa
Bên lề cỏ non
Đá kia dẫu có lúc mòn
Đất trời
Ở mãi với hồn NÚI CHÂU
Năm mươi năm ấy
Bể dâu
Chiều nay đứng lặng
Về đâu hỡi chiều
Bóng Người trên đỉnh cô liêu
Bóng ta lũng thấp dính nhiều cỏ may
Jos Trần Ngọc Hạnh
Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn