CÁNH ÉN LÌA ĐÀN.
( Kính tưởng nguyện Anh Vinh Sơn Liêm Trần Đức Huyên 30 ngày xa lìa cõi tạm)
Thôi nhé Anh Huyên!...xa thật rồi
Hành trình cuộc sống đã đến nơi
Một tháng, một năm… và xa mãi
Cánh én mùa Xuân lạc cuối trời
Anh đi nên xuân đến ngập ngừng
Tết buồn lặng lẽ, mắt lệ rưng
Tìm anh, chỉ thấy còn di ảnh
Mai vàng e ấp nở sau lưng.
Xuân về, nắng mới khắp trần gian
Hoa cúc trước ngõ đã ướm vàng
Chao ôi ! rưng rưng chuông báo tử
Bảy tiếng buồn những dấu chấm than!!
Năm trước hẹn nhau đón Xuân về
Cũng vừa Ngân khánh Tabôrê
Năm nay chuyến xe đời lỡ hẹn
Để kinh buồn tím cả đường quê
Tiếng kèn trầm mặc nẻo phân ly
Đời “Sinh hữu hạn, tử vô kỳ”
Hình như thổn thức từng tiếng trống
Nghẹn ngào “Xắc Xô”: Cõi đi về.
Đất mẹ vòng tay giấc ngủ yên
Trần gian thôi sướng, khổ, ưu phiền
Hát tiễn anh đi “Lời từ biệt”
Hàng cau buồn rủ lá, trang nghiêm
Tuổi trẻ anh: nến cháy hết mình
Cuộc đời nhiều phục vụ, hy sinh
Ngày xưa ấy ca đoàn Thiện Chí
Kim Thanh, Đức Huyên trọn mối tình
Dời núi, đắp non đã một thời
Cơm nửa phần, điếu thuốc chia đôi
Tabôrê “mãn thiên hoa vũ”
Cùng Tráng niên “đội đá vá trời”
Thế rồi, đời tính được mấy mươi
Hỉ, nộ, sân, si, đủ khóc cười
Thương lắm, góc khuất nào tâm sự
Anh vẫn cười “trong héo ngoài tươi”
Tấm hình cũ: hai không không ba
“Bà Lợi Đức Huyên” đôi mắt lòa
Diễn xuất ấy: “Mùa Xuân của mẹ”
Nay mẹ đâu rồi? Xuân đã qua
Thân hữu ngày xưa: “Ly rượu mừng”
Họp mặt năm nào: Quý Mùi xuân (2003)
Có Phạm tiên sinh và Liên Phạm
Đũa tre réo rắt tiếng vĩ cầm
Xuân muộn, mai tàn, nắng tháng Giêng
Anh đã về với Đấng Vô Biên
Con én nhỏ bay vào cõi lớn
Tổ ấm Thiên đàng, Xuân thánh thiêng.
JOS. TRẦN NGỌC HẠNH
19.02.2025. Xuân ẤT TỴ.
Tác giả bài viết: Jos. Trần Ngọc Hạnh.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn