Thơ: CÕI LỚN

Thứ sáu - 02/11/2018 09:27
Tháng mười một hằng năm, mùa báo hiếu và kính nhớ các bậc tiền nhân đã khuất núi lại trở về với các tín hữu cũng như với mọi người con xứ Châu. Chiều hôm nay, mồng 2 tháng 11, cả cộng đoàn lại tề tựu sum họp tại Đất Thánh Giáo xứ, bên nấm mộ người thân để tưởng nhớ và dâng lời cầu nguyện. Một hình ảnh quá đỗi gần gũi và thân thương!. Hòa quyện như tâm tình của tác giả biểu lộ qua những vần thơ mênh mông về CÕI LỚN….
về nguồn cội
về nguồn cội
A23
 

CÕI LỚN

Nghĩa trang chiều lạnh, gió heo may
Lá thông đan nhau, bạc ngón gầy
Tháng mười một đong đầy nỗi nhớ
Mắt trần hướng vọng cõi ngàn mây

 

Vùi lấp nơi đây hạt lúa nào
Vươn mình nghe tiếng gọi trời cao
Ai đến ai đi từng nấm mộ
Đêm còn thắp sáng cõi ngàn sao

 

Những mảnh hồn kia nay ở đâu
Hoàng hôn vang tiếng vọng kinh cầu
Nắng chiều vương vấn trên đầu núi
Ai về bên ấy cõi ngàn sau

 

Em đi tròn giấc cuộc viễn du
Mẹ về đắng ngắt cạn lời ru
Chao ôi nước nhỏ tìm sông lớn
Gởi hồn Trinh Tuyết cõi ngàn thu

 

A24

Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh

Tổng số điểm của bài viết là: 20 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 4 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây