Pietà
Ôi đau đớn Mẹ ôm Con lạnh giá
Nát cõi lòng tê tái cả tâm can
Nhớ năm xưa bên máng cỏ cơ hàn
Trong hang đá Mẹ vui mừng quá đỗi
Chiêm ngắm Con, Mẹ âm thầm quỳ gối
Cùng Giuse, chưa kịp trọn niềm vui
Đã gian nan lê bước mỏi ngậm ngùi
Sang Ai Cập tủi thân đời lánh nạn
Khi trở lại quê nhà cùng năm tháng
Với Mẹ Cha, Con thêm tuổi khôn dần
Sống cuộc đời lao động với nông dân
Mẹ vẫn nhớ, gẫm suy lời tiên báo…
Ba mươi tuổi, Con lên đường giảng đạo
Mẹ âm thầm sao để trọn ý Cha
Mẹ thương Con, ôi Con hỡi, nhưng mà
Kìa chén đắng, giờ của Người đã định
Bởi thế gian đang một lần toan tính
Khi Con vào thành thánh được tôn vinh
Họ quyết bắt cho nên tội nên tình
Lên án tử nhục hình trên Núi Sọ
Mẹ tìm Con khắp cả vùng đây đó
Mẹ theo Con chân lê bước mỏi mòn
Tiếng “xin vâng”, Con - Mẹ được vuông tròn
Và thành sự ý nhiệm mầu cứu rỗi
Cho thế gian mãi không còn tăm tối
Tội muôn người chuộc bằng máu Con yêu
Con hỡi Con giờ bóng đã xế chiều
Đau lòng Mẹ khi đời Con đã trọn
Ôm xác Con, Mẹ muôn vàn đau đớn
Nhưng Mẹ còn niềm hy vọng ngày mai
Dẫu hôm nay Con nát cả hình hài
Con, Con hỡi! Mẹ cùng Con sống lại
Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn