NHỚ MẸ
Đã lâu rồi,
Chưa một lần con về thăm mộ mẹ
Kể từ ngày con từ giã Châu Sơn
Nghĩa trang buồn, nắng chiều buông lặng lẽ
Nhớ mẹ nhiều, thương mẹ nằm cô đơn.
Đã mấy lần con muốn về thăm lại
Giáo xứ mình, làng xóm với bà con
Nhưng lại gặp bao nhiêu là trở ngại
Nên bổn phận con chưa được vuông tròn.
Thuở sinh thời mẹ thường hay kể chuyện
Vẫn nụ cười đen nhánh răng hạt na
Mỗi ngày mẹ đem thuốc cho người ta
Thuốc Bà Thành thơm mùi thơm thuốc bóp.
Mỗi buổi sáng chuông nhà thờ thánh thót,
Mẹ dậy rồi khăn áo đã trang nghiêm
Vào thánh đường ngoan ngoãn một con chiên
Thờ phượng Chúa cùng cộng đoàn thánh thiện.
Rồi một hôm Chúa gọi người trình diện
Tuổi tám ba người lìa bỏ thế gian
Mẹ ra đi trong giấc ngủ bình an
Người để lại bao nhiêu là thương nhớ.
Hai mươi năm con cháu làm lễ giỗ
Thắp nén hương cầu xin mẹ hộ phù
Một đời mẹ hy sinh và gian khổ
Xin Chúa thương đưa mẹ vào thiên thu
Boston, 2021
Ngô Đại Thành
Tác giả bài viết: Ngô Đại Thành
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn