LỜI KINH KHUYA

Thứ hai - 01/08/2022 07:26
Ai trong chúng ta cũng có những giây phút cô độc, cô đơn. Nhất là về đêm. Ôi, những đêm không ngủ, sao dài thế và buồn thế? Lúc ấy, chợt nghĩ đến Chúa, nghĩ đến thế sự và lại càng…trở trăn…
LỜI KINH KHUYA

LỜI KINH KHUYA

Francis Assisi Lê Đình Bảng
Chúa biết lòng con như chỉ rối
Sợi thưa mau, ngang dọc bời bời
Làm sao con gỡ mình ra được
Thôi, ngược dòng trôi, đuối sức bơi

Khi ấy, hồn con đang chới với
Cứ chênh chao, mỏi mắt trông chờ
Nhọc nhằn trong bão giông xô dạt
Chiếc lá thuyền nan theo gió đưa

Bởi nỗi niềm riêng như bọt nước
Vật vờ theo sóng vỡ tan tinh
Mà sao con cố tình mê đắm
Như thể mình mua dây buộc mình

Chúa biết đời con luôn vướng vít
Những là rày nhớ với mai mong
Còn chi sau mỗi mùa thu hái
Những rớt rơi, từng hạt đắng lòng

Chúa bảo con xa đàng tội lỗi
Mà sao con nhắm mắt làm ngơ
Chiều theo ý riêng mình ươn ái
Thăm thẳm ngàn xa, xa mịt mờ

Lạy Chúa, nhiều đêm con thức trắng
Để xem ngày tháng có dài thêm
Một mình con hắt hiu chờ sáng
Tháng Bảy trời mưa ngâu suốt đêm.

 
Gò Dầu, Tân Phú, mùa mưa 2012

Tác giả bài viết: Lê Đình Bảng

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây