TRỞ VỀ NGUỒN CỘI.

Thứ sáu - 13/12/2024 15:31
Những người con mải miết đi xa, nay trở về nguồn cội
TRỞ VỀ NGUỒN CỘI.

TRỞ VỀ NGUỒN CỘI.

 

Những người con mải miết đi xa, nay trở về nguồn cội, một buổi chiều chớm đông se lạnh, bên giếng cũ vườn xưa, thấy vật đổi sao dời, cửa nhà nằm san sát, nhìn quanh chẳng thấy bóng dáng mẹ cha, bất giác lòng rơi lệ đắng, hoa cau, nhà cũ, dáng hiền như bóng chim tăm cá, đã mãi mãi khuất xa...

 

...Những người con mải miết đi xa, nay trở về nguồn cội, bên vệt nắng chiều, ngỡ ngàng nhìn từng làn khói trắng làm nên vẻ bàng bạc của thời gian, thì ra dòng thời gian ấy đã đưa tất thảy vào vãng khứ, tàn tích xưa còn sót lại có chăng chỉ là những cháu con còn bám trụ lại nơi mảnh đất xứ Châu này, với những ký ức chẳng phai về một tuổi thơ đầy khó khăn nhằn nhọc, về một thời thiếu đói quanh năm, những bận cơm chỉ dưa cà, mắm muối, mảnh vườn xưa chỉ còn lại cái bậu thềm cũ kỹ với ắp đầy kỷ niệm vui buồn, nhung nhớ...
 

Capture2

 

Những người con mải miết đi xa, nay trở về nguồn cội, chiều nghĩa trang lành lạnh, bên mộ phần cùng ông bà tiên tổ, thắp lên một nén nhang thơm cho người đã nghỉ, bất giác nhìn về phía trời tây, nơi vầng dương vừa khuất lặn, hương trầm kia tỏa khắp chốn yên bình, chợt nhận ra đây chính là chốn quê nhà ruột thịt, là nơi chôn nhau cắt rốn, là tổ tiên nguồn cội, dù đi đến tận chân trời góc bể cũng chẳng thể nào được phép lãng quên...

 

Những người con mải miết đi xa, nay trở về nguồn cội, sáng Chúa nhật bình yên, nghe lời ca vang vọng, tiếng chuông ngân báo hiệu phúc lành, hy lễ tình yêu chứa chan niềm hy vọng, bỗng thấy lòng như trẻ lại, nhớ bóng hình nao thuở bé, lễ tết xưa dâng Chúa ở đền thờ, ngoài trời lất phất những giọt mưa, cứ lẽo đẽo nép mình sau lưng mẹ, nghe trời đất chuyển mình sang khí tiết của mùa xuân, cả thánh đường ngập sắc vàng mai biếc, xa xa nhà ai pháo cứ nổ đì đùng...

 

Sau những ngày trở về nguồn cội, những người con rồi sẽ lại rời đi, bay mãi về xa tắp, nơi nửa vòng trái đất, chẳng biết những ngày sau, có còn nhớ hương xưa, thoảng vị trầu của nội, có giếng nước mát trong, cùng những người ở lại, đông tàn rồi xuân đến, có còn nhớ tết xưa?. Có còn nhớ quê nhà, dầu cách xa vạn dặm, mộ phần mẹ cha nằm đó, mãi phù hộ cháu con...

 

Capture1

Tác giả bài viết: Nguyễn Khải

Tổng số điểm của bài viết là: 21 trong 6 đánh giá

Xếp hạng: 3.5 - 6 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây