NGHE TIẾNG CHIM HÓT Ở BỜ RÀO
. francis assisi lê đình bảng.
Nghe con chim lích rích ở bờ rào
Thoáng trong mình, một cảm giác nao nao
Nửa ngây ngất, nửa chênh chao, hớn hở
Mỗi đầu ngày, với niềm vui nho nhỏ
Là bình an, mình được Chúa giữ gìn
Tay hữu Ngài, mở cánh cửa bình minh
Cho tôi thấy, suốt chiều dài, bóng xế
Buổi thanh xuân, chuỗi ngày tôi son trẻ
Yêu cái măng mai, nắng sớm, rộn ràng
Yêu một hôm nào, trời đất mênh mang
Ôm đàn hát, ngửa tay xin, hành khất
Trời mưa, trời mưa mịt mù, đổ hạt
Trong áo tơi, da thịt xám, đổ chì
Cái gì, thức giấc? Cái gì tà huy?
Ai sinh nở? Ai cam đành goá bụa?
Có kẻ chỉ rụt rè bên mép cửa
Ôi, cái hòm thiêng của đám nhà giàu
Có tiếng rạc rời, pha trộn vàng thau
Đồng bạc chắt chiu của loài kiến cỏ
Từ đưới đáy sâu, kỳ cùng, lạy Chúa
Tôi đứng đàng xa, đâu dám ngước lên
Bởi hư hèn, vì tro trấu, không tên
Làm cô bé, chiếc lồng đèn hoàng yến
Cuộc tình nào, đã bao phen, lỡ hẹn
Nhớ nhung chi, còn thương tưởng mùi hương
Những của rơi và của vãi ngoài đường
Chỉ một hơi may, sợi tơ, sợi tóc
Một phút, một giây, cũng vàng, cũng ngọc
Có trước, có sau, tươm tất,gọn gàng
Đường chân trời, đường nam bắc, dọc ngang
Đường xuyên Á, ra trăm chiều, tơ lụa
Là quyền phép vô cùng trong tay Chúa
Là cái khuôn thiêng rất mực, khôn cùng
Lạy Chúa Trời, tôi sợ hãi, khiếp run
Tôi ca hát, mà sao em không nhảy múa
Vì hôm qua, nghe tiếng chuông đúng ngọ
Sai Thiên Thần đi phía trước, cầm đèn
Suốt dọc đường, là tiếng hát, khong khen
Có ánh sáng mặt trời soi, sáng rỡ
Mẹ Đồng Trinh luôn đỡ nâng, phù trợ
Tôi no đầy, ơn phước cả gồm thâu
Xin cắn rơm, cắn cỏ và khấu đầu
Muôn lạy Chúa Trời, uy linh, cao cả
Ngài dẫn dìu tôi, băng qua đầm, phá
Nhờ phép mầu, qua Biển Đỏ ráo chân
Tôi về đây, vào đúng lễ Ngũ Tuần
Cây hương bá nở trăm hoa cung kính
Đền thánh ấy sáng loà và tề chỉnh
Chim én vào, tìm được chỗ ẩn thân
Là hành lang nhà Chúa, gốc hằng Xuân
Là nhân đức, là hằng hà sa số.
Tác giả bài viết: Lê Đình Bảng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn