TRƯỜNG CA MẸ TÀ PAO
Kính dâng Mẹ Tà Pao
Francis Assisi Lê Đình Bảng
Về Phan Thiết, xem mặt trời dậy sớm
Rực rỡ phương Đông ở mũi Kê Gà
Vẫn điệp trùng biển-nắng-cát-và-hoa
Chín mọng đỏ vườn thanh long ngút ngát
Miền quê ấy, những bậc tầng mê hoặc
Những vàng son vương quốc cổ Champa
Xanh biếc lá chàm, cồn bãi khơi xa
Lên dốc núi, thoáng cơm chiều lên khói
Về Phan Thiết, ghé Tà Pao vời vợi
Giữa phong rêu, Mẹ hoá đá đợi chờ
Ngỡ quên rồi, chuyện cổ tích trong mơ
Nay, đường đất đã đi về thông thoáng
Ở Phan Thiết, muối và tình đều mặn
Thương những Hàm Minh, Hàm Thuận, Hàm Tân
Hàm Kiệm, Hàm Cường, Hàm Mỹ, Thanh Xuân
Đức Tánh, Bắc Tuy, Lagi, Châu Thuỷ
Thanh Hải, Cù Mi, Ma Lâm, Tân Lý
Bắc Ruộng, Tân An nồng ấm hơi người
Giữa bạt ngàn của hoa lá sinh sôi
Từ phố thị về làng quê, thôn bản
Một thuở, Tà Pao sơn cùng thủy tận
Thóc lúa mồ côi, cây cỏ bơ thờ
Ai về Đồng Kho, rừng rẫy xác xơ
Mộ tháp ủ ê đời sông đời cát
Mẹ ẩn nhẫn đến vô ngôn, nhoà nhạt
Như những làng tơ, làng gốm ven đường
Khi lũ xương rồng mở mắt trên nương
Chim biết nói lời yêu thay tiếng hót
Mỗi tháng Năm, mùa rưng rưng trái ngọt
Quỳ trông lên, dáng Mẹ đẹp mê hồn
Chúng con về, như trẻ nít mừng rơn
Nguyện sống thác suốt đời kề bên Mẹ
Một thời đạn bom, chia lìa, hoang phế
Một thời ương gieo, vỡ đất, cấy cày
Để nụ mầm, vươn tiếp tiếp rừng cây
Để sông suối đổ tuôn về một biển
Gió ơi gió, góp lời kinh cầu nguyện
Mỗi đời riêng, dù mật đắng, hoa thơm
Lạy Mẹ Tà Pao, giáng phúc ban ơn
Xin mở rộng cửa thiên đường, Mẹ nhé
Và thương lấy những đoạn trường, dâu bể
Để chúng con làm muối mặn cho đời
Thả lưới xa bờ, chỗ nước sâu khơi
Bên phải mạn thuyền, cá tôm đầy chặt
Để ngẫm ngợi những hợp tan, còn mất
Lòng đã tin, nên đăm đắm nguyện cầu.
Tà Pao, 13.05.2006
(Trích trong tập thơ Quỳ Trước Đền Vàng)