BÀI THƠ: CÂY CƠM NGUỘI

Thứ bảy - 02/06/2018 21:30
LTS: Cây cơm nguội là loài cây mọc hoang ở trong rừng, cây có tán lá xanh và dày nên cũng thường được trồng ở các thành phố để lấy bóng mát. Cơm nguội thường ra hoa vào cuối Xuân sang Hè. Quả thịt hình cầu, khi chín có màu nâu hoặc đỏ nhạt, vị chát. Quả thường tạo thành một chùm thõng xuống. Đơn giản thế nhưng cây cơm nguội lại như một huyền thoại gắn với Núi Chúa của xứ Núi Ngọc thân yêu. Gần hai mươi năm trước, khi con dân xứ Núi miệt mài tôn tạo Núi Chúa, cây cơm nguội ngày ngày đứng chênh vênh bên vệ đường dốc đứng mà một bên là vực thẳm, bên kia là vách núi, đã bao lần chèn đỡ những chiếc bánh xe Độ đang oằn mình chở cát đá dựng xây chốn Tâm Linh thoát khỏi kiếp nạn lên đỉnh an toàn.“…..Chiếc Xe Độ rướn người leo dốcSợi chỉ treo mành - ngàn cân treo sợi tócCây Cơm nguội cong mình chống đỡ bánh xe nghiêng…”Xin giới thiệu những vần thơ sâu lắng viết về cây Cơm nguội của nhà thơ Trần Ngọc Hạnh, như ghi lại những hồi ức khó quên của một thời……..
cây Cơm nguội
cây Cơm nguội

CÂY CƠM NGUỘI

Lên Núi Chúa
Gặp những cây Cơm nguội
Dáng hồn nhiên, thanh tao tuổi mượt mà
Đáng yêu thật thà như chàng trai mới lớn
Nép bên đường, nhìn thiếu nữ đi qua.

Cây Cơm nguội xanh màu

Hoa trái đỏ
Như môi hồng e ấp muốn tỏ một điều chi
Mang cả nét xuân thì
Cây Cơm nguội yêu núi rừng tha thiết
Đất đá biết - mây trời cũng biết
Núi rừng này da thịt Tráng niên
Cây Cơm nguội hồn nhiên - lòng không nguội.

Ai vượt đồi leo núi
Ai vác đá xây đài, góp nhặt cả tương lai
Chiếc Xe Độ rướn người leo dốc
Sợi chỉ treo mành - ngàn cân treo sợi tóc
Cây Cơm nguội cong mình chống đỡ bánh xe nghiêng
Ôi ân huệ tình yêu
Vương quyền Cha hiển trị
Núi rừng còn ngơ ngác
Chưa hiểu ra điều gì
Tượng đài Chúa trên cao
Cây Cơm nguội đứng nguyện cầu trầm mặc

Nhớ những ngày mưa nắng
Ăn cơm nguội dưới tàn cây Cơm nguội
Nóng ran tình nhân ái đậm đà
Cây Cơm nguội nhưng lòng mình không nguội
Bởi tình trời tình đất ở quanh ta
Cây Cơm nguội hiền lành như cơm nguội
Như dưa chua chén mắm đĩa cà
Làm ngon miệng buổi chiều xa về muộn.

Bao lớp người xuôi ngược
Ngày tháng cứ dần qua
Bao gió núi mưa rừng
Cây Cơm nguội vẫn âm thầm lặng đứng
Đếm từng giọt mồ hôi
Những bước chân băng đồi
Từng đôi vai nặng trĩu
Từng điếu thuốc chia đôi
Chuyền tay nối lửa vòng huynh đệ
Cây Cơm nguội phận đời nhỏ bé
Như bản tình ca hát khẽ nghe thầm
Có là gì với cõi rộng mênh mông
Hạnh phúc đôi khi chỉ là ... nắm cơm nguội
Cả cuộc đời rong ruổi
Chắc gì bằng chỉ một buổi trưa
Ăn cơm nguội, nước chè xanh vừa thổi
Rất đỗi ngọt ngào tình tự ca dao
Ăn cơm nguội nhớ ngày xưa ai nói:

“Ra đường dáng vẻ hơn người
Về nhà cơm nguội đánh mười chén to
Ra ngoài quan nhỏ quan to
Về nhà cơm nguội đánh no cả nồi ”.

Cây Cơm nguội biết nói lời của Núi
Rụng lá u buồn và nẩy lộc niềm vui
Nhắn ai đó hành hương lên Núi Chúa
Ăn cơm nguội dưới tàn cây cơm nguội
Nghe mặt trời rực sáng ở trong tim
Trái đất quay theo nhịp sống an bình

Đời ấm áp bên tình cây Cơm nguội.

 

cay com nguội

Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh

Tổng số điểm của bài viết là: 55 trong 12 đánh giá

Xếp hạng: 4.6 - 12 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây