TÌNH YÊU THẬP GIÁ
Chiều hôm ấy một chiều ôi buồn bã
Một tù nhân vác Thập Giá lên đồi
Tù nhân đó chính là Con Thiên Chúa
Vì mến yêu mang thân phận tôi đòi.
Chiều hôm ấy Giêsu đã kiệt sức
Con đường dài không nơi để dừng chân
Ngài lê gót trong âm thầm lặng lẽ
Cũng vì yêu nên đi trọn con đường.
Chiều hôm ấy khi hoàng hôn đã tắt
Vì yêu thương Chúa gục ngã trên đồi
Ngài nằm đó trên Thập Tự máu loang
Trong đớn đau của gai góc bạo tàn.
Chiều hôm ấy giữa hai tên Trộm cướp
Chính vì yêu mà Chúa chẳng tiếc đời
Ngài chết đi cho trần thế lên ngôi
Cho đời ta thắm trên môi nụ cười.
Ôi Thập giá đau thương chiều xưa đó
Nay trở nên nguồn sống cho bao người
Là lương thực cho kẻ đang chơi vơi
Là cùng đích cho ai hằng mong đợi.
Ôi Thập giá đau thương chiều xưa đó
Nay trở nên lý tưởng cho bao người
Là ngọn đèn dẫn lối bước chân con
Trên con đường tiến về quê mong đợi.
Tác giả bài viết: Xuân Tùng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn