NÓI CHI CŨNG MUỘN MÀNG
(Tưởng nguyện anh Phêrô Nguyễn xuân Tĩnh, qua đời 13 / 8 / 2021 )
Tâm tình muộn màng xin được gởi về anh
Dẫu hôm nay xác thân anh trở về tro bụi
Lời đầu cho anh cũng là chia tay lần cuối
Khép lại phận người, anh bước vào cõi vô biên
Dịch bệnh tràn lan đau khổ ưu phiền
THÙY TRÂM con anh bất ngờ đi cô độc
Vâng theo ý Trời,
Anh nuốt nỗi đau, dằn lòng tiếng khóc
Chẳng ai ngờ
Mấy ngày sau anh lặng lẽ theo con
Chưa đầy tám năm anh dời xuống Sài gòn
Thành phố bao dung “ đất lành chim đậu”
Quê ngoại thân thương, an khang cùng con cháu
Đâu biết ngày đại nạn chia ly
Thánh ý Chúa nào ai hiểu được gì
Gần cả cuộc đời là con dân xứ Núi Ngọc
Tin anh mất, Châu Sơn ngỡ ngàng xúc động
Chẳng muốn tin dù sự thật đau lòng
Thôi thế từ đây chẳng còn trông
Ngày họp mặt cựu huynh trưởng Hùng Tâm Dũng Chí
Chút kỷ niệm hơn phần hai thế kỷ
Của một thời tuổi trẻ rất hồn nhiên
Thủa bốn chàng sĩ tử Châu Sơn nặng bút nghiên
Đi thi Tú Tài
Mang Hùng Tâm Dũng Chí từ Nha Trang gió biển
Lên Cao nguyên, khai sinh và phát triển
Thành phong trào sinh hoạt giáo lý tuổi thiếu nhi
Thời huy hoàng Hùng Dũng giáo phận Banmê
Cùng học cùng vui cùng yêu thương giúp đỡ
Dù ngắn ngủi nhưng đáng yêu đáng nhớ
Níu kéo nhau đến giờ
Ngày truyền thống đọc kinh (1)
Anh cũng là một thầy giáo nhiệt tình
Tâm huyết với học sinh trong tinh thần phục vụ
Thầy Tĩnh trong tâm trí nhiều học trò năm cũ
Vẫn còn đây khi nhìn lại mái trường xưa
Rồi tất cả bay mất trong một trận gió lùa
Bọn chúng mình trở thành nông dân bất đắc dĩ
Cơm áo chẳng đùa
Gạo tiền không dễ
Ngày qua ngày quay quắt cuộc bể dâu
“ Người khôn của khó” no đói cùng nhau
“ Cuốc bẩm cày sâu” lao đao thời thế
Căn nhà anh, nơi tập hát ca đoàn Thiện Chí
Mấy mươi năm như nước chảy qua cầu
Rồi chuyến xe đời Liên-Tĩnh (2)
Đầy nghĩa nặng tình sâu
Anh nỡ vội xuống mau
Người bạn đời lẻ loi đơn độc
Dịch bệnh hoành hành, gia đình tang tóc
Không còn người để khóc vì giới nghiêm, cách ly
Nay anh hóa thân thành tro bụi quay về
Thương Thùy Trâm xác thân giờ ở đâu chưa biết
Đau lòng lắm chia ly không một lời từ biệt
Sài gòn bây giờ đầy nước mắt thương tâm
Có một Sài gòn xa lắm, trước một chín bảy lăm
Sài gòn chiến tranh khác chi Sài gòn đang đau nặng
“ Sài gòn bây giờ trời mưa hay nắng
Sài gòn bây giờ ai khóc thương ai
Sài gòn giới nghiêm phủ kín đêm dài
Sài gòn khói bay, Sài gòn nắng đổ
…Sài gòn bây giờ cúi mặt xa nhau” (3)
Anh Tĩnh ơi !
Cúi mặt xa anh trĩu nặng vai sầu
Mới năm trước mất anh Đoàn Trung Chính
Dịch bệnh năm nay cướp đi anh Nguyễn Xuân Tĩnh
Cả hai anh quê ngoại Sài gòn
Tấm hình cũ năm xưa, ai mất ai còn
Nguyện cầu anh về quê hương cõi phúc
Vượt thử thách, gia đình được bình an và ân sủng
Hoàn cảnh nào cũng không ngoài Thánh ý Chúa, Hồng ân
Ngậm ngùi chia ly- thương tiếc vô ngần
Nói sao hết những điều muốn nói
Kể sao xong nhiều chuyện muốn kể
Xin bái biệt- anh đi
“ Nói chi cũng muộn màng” (4)
Châu sơn 25 / 8 / 2021
JOS. TRẦN NGỌC HẠNH
(1)Ngày truyền thống đọc kinh: ngày giỗ cha Grêgôgriô Đỗ trúc Đường ( + 10 / 10 / 1996)
(2)Chị Phương Liên là người bạn đời của anh Tĩnh : mượn đồng âm của Tỉnh thành
(3)Khi xa Sài gòn , thơ Kim Tuấn, nhạc Lê Uyên Phương.
(4)Tiễn em, thơ Cung Trầm Tưởng, nhạc Phạm Duy.
Tác giả bài viết: JOS. TRẦN NGỌC HẠNH
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn