KHÚC NGUYỆN CẦU ĐẦU NĂM
Thế là thêm một mùa xuân
Ban - mê phố núi lại ngần sắc hương
Nghiêng nghiêng bóng nhỏ giáo đường
Cao cao tiếng hát tình thương diệu kỳ
Bao lần xuân đến xuân đi
Đời ai mấy độ xuân thì trôi qua
Tình trời duyên đất nở hoa
Tình người ấm áp mặn mà nhân sinh
Mặt trời đánh thức bình minh
Mai vàng trở giấc mang hình dáng xuân
Bước chân lữ khách phong trần
Dọc đường gió bụi bao lần hoang mang
Mùa xuân bất diệt thiên đàng
Đầu năm khẩn nguyện vững vàng niềm tin
Mặt mừng, tay bắt: Bình yên
Quê hương xứ sở mọi niềm an vui
Cho nhau thân ái nụ cười
Tạ ơn trời đất, tặng người yêu thương
“Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau”(1)
(1)thơ Bùi Giáng
MÙA XUÂN TRÊN CAO
Xuân đến, xuân đi - xuân thì, xuân muộn
Nhịp thời gian chầm chậm thế mà nhanh
Tết cứ qua dù muốn hay không muốn
Mai sẽ tàn rồi lá mới xanh xanh
Vô vàn hương hoa mới thành giọt mật
Ngập lún trong bùn sen mới đơm bông
Hạt lúa chôn vùi tưởng chừng đã mất
Một ngày kia thơm ngát cả cánh đồng
Xuân cứ hẹn nên biển đời dậy sóng
Xuân hóa thành năm cũ đợi chờ xuân
Lẽ vô thường của đất trời tĩnh – động
Một cành mai, xuân mạc vị bao lần(2)
Xuân trên cao, ấy mùa xuân bất tận
Xuân tâm hồn trời đất mới ngất ngây
Đời sinh tử xuân tình yêu đóng ấn
Cứ an bình như một thoáng mây bay
(2) Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
(Mãn Giác Thiền sư)
Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn