CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY

Thứ bảy - 21/03/2020 04:33
Chúa nhật thứ 4 Mùa Chay được gọi là Chúa nhật màu hồng, chúa nhật của niềm vui, chúa nhật của ánh sáng.
CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY
CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan. (Ga 9, 1. 6-9. 13-17. 34-38)

Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy, và bảo: "Anh hãy đến hồ Silôe mà rửa" (chữ Silôe có nghĩa là được sai)". Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.

Những người láng giềng và kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: "Ðó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói: "Ðúng hắn". Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống hắn". Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây".

Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt. Anh đáp: "Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt". Mấy người biệt phái nói: "Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat". Mấy kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: "Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Ðó là một Tiên tri". Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.

Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh". Anh ta liền nói: "Lạy Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người.

1


Suy niệm

Ánh sáng luôn là một phương tiện giúp con người rất nhiều trong cuộc sống ở mọi lãnh vực khác nhau. Nhờ ánh sáng, con người có thể đi trong đêm tối không sợ lạc đường, nhờ ánh sáng, trong các gia đình có những bữa cơm ấm áp hơn trong tình người, đặc biệt, trong hành trình đức tin của mỗi tín hữu, nhờ ánh sáng, sẽ không bao giờ lạc lối. Ánh sáng đó là gì nếu không phải là Chân Lý, nếu không phải là Lời Chúa, nếu không phải là sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần qua Mẹ Giáo Hội. Chúa nhật thứ 4 Mùa Chay được gọi là Chúa nhật màu hồng, chúa nhật của niềm vui, chúa nhật của ánh sáng.

 

Trong cuộc sống, con người thường lầm tưởng những nghĩ suy của mình giống những nghĩ suy của Thượng Đế. Do những lầm tưởng đó, con người thường áp đặt cho Thượng Đế những kế hoạch, những tính toán theo kiểu thế gian. Câu chuyện trong bài đọc 1 được trích từ sách Samuel quyển thứ nhất, kể về một biến cố rất đặc biệt, là Giave chọn một con người để thay Ngài hướng dẫn dân riêng của Giave luôn đi trong chính lộ, con người đó là Đavid. Khi Người của Thiên Chúa đến thăm gia đình ông Isai để chọn một trong số con trai của ông như là người đại diện của Thiên Chúa, ông Isai đã giới thiệu các con mình từ đứa lớn, khoẻ, cho đến đứa có tài năng, nhưng người của Thiên Chúa không chấp nhận, cuối cùng, người của Thiên Chúa đã chọn cậu con trai út, dù đó chỉ là một thanh niên dáng mảnh khảnh, để làm người đại diện cho Thiên Chúa, giúp đỡ dân đi theo kế hoạch của Ngài: “Có phải người xức dầu của Chúa đang ở trước mặt Chúa đây không?" Và Chúa phán cùng Samuel: "Ðừng nhìn xem diện mạo, vóc cao, vì Ta đã loại nó rồi. Ta không xem xét theo kiểu của con người, vì chưng con người nhìn xem bên ngoài, còn Thiên Chúa thì nhìn xem tâm hồn". Isai lần lượt đem bảy đứa con mình ra trình diện với Samuel. Samuel nói với Isai: "Chúa không chọn ai trong những người này". Samuel nói tiếp: "Tất cả con ông có bấy nhiêu đó phải không?" Isai đáp: "Còn một đứa út nữa, nó đi chăn chiên". Samuel nói với Isai: "Ông hãy sai người đi gọi nó về, vì chúng ta không ngồi vào bàn ăn trước khi nó về". Isai sai người đi tìm đứa con út. Ðứa út này có mái tóc hoe, có đôi mắt xinh và gương mặt đẹp. Chúa phán: "Ngươi hãy chỗi dậy, xức dầu lên nó, vì chính nó đó”. Thiên Chúa là vậy, Ngài nhìn thấu tận tâm hồn, Ngài cần nơi con người sự chân thành, khiêm tốn, chứ không cần nơi con người tài năng, tri thức và sức khoẻ, tất cả những yếu tố đó chỉ là phương tiện, giúp con người khi thực hiện kế hoạch của Thiên Chúa được viên mãn.

 

Khi hiện diện giữa cộng đoàn giáo dân thành Epheso, thánh Tông Đồ dân ngoại đã đánh thức con người mới của họ, có thể bấy lâu nay đang ngủ say trong sự kìm toả của truyền thống, của lề luật: “Hỡi kẻ đang ngủ, hãy thức dậy, hãy vùng dậy ra khỏi cõi chết, và Chúa Kitô sẽ chiếu sáng trên ngươi”. Khi họ ngủ quên trong những vòng kim cô đó, họ quên luôn cả phẩm giá mới của mỗi người, bởi họ đã được Chúa Kito phục sinh chiếu một luồng sáng mới trên cuộc đời và con người của họ: “Anh em thân mến, xưa kia anh em là sự tối tăm, nhưng bây giờ, anh em là sự sáng trong Chúa. Anh em hãy ăn ở như con của sự sáng, bởi vì hoa trái của sự sáng ở tại tất cả những gì là tốt lành, là công chính và chân thật”. Khi mỗi người được ở trong thế giới sự sáng, họ được mời gọi sống như con cái sự sáng, là chiếu toả ánh sáng phục sinh của Đức Giesu Kito qua cuộc đời và tâm tình sống mỗi ngày. Để ánh sáng phục sinh chiếu toả trên mỗi con người, mỗi biến cố, người tín hữu Kito cần nghe được Lời Chúa nhắc mỗi ngày, điều Chúa muốn trong mỗi biến cố, và kế hoạch của Ngài trong mỗi cuộc đời, mỗi con người. Những gì người tín hữu thực hiện trong cuộc sống, nếu theo kế hoạch của Thiên Chúa, luôn đem lại lợi ích thực tiễn cho bản thân, cho những người chung quanh, đặc biệt cho tương lai của chính mình. Đó cũng là lúc người tín hữu biến cuộc đời mình trở thành một ngọn đèn cháy sáng, một đốm lửa của tình thương, một hơi ấm của Tin mừng. Đốm lửa đó, ngọn đèn đó và hơi ấm đó có thể giúp tha nhân tìm thấy sự hiện diện của Thiên Chúa tình yêu giữa lòng thế giới, trong mỗi gia đình và bên cạnh mỗi người giữa cuộc đời.

 

Không có gì hạnh phúc và vui sướng khi được bước từ thế giới của sự tối tăm vào thế giới của sự sáng. Người mù trong câu chuyện thánh Gioan kể lại trong bài tin mừng, là một minh chứng. Anh ta sinh ra trong thế giới của những người khiếm thị, mỗi ngày chỉ ước ao được nhìn thấy ánh sáng mặt trời, nhưng không thể được: “Ðó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói: "Ðúng hắn". Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống hắn". Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây". Khát vọng sâu xa nhất của người mù là có một đôi mắt sáng. Đôi mắt sáng giúp anh ta hoà nhập vào một gia đình, giúp anh ta hoà nhập vào một cộng đoàn, và hơn nữa, giúp anh ta đứng trên đôi chân phẩm giá một con người. Chỉ vì thiếu đi đôi mắt thể lý, người khiếm thị này như bị lãng quên giữa gia đình và giữa cộng đoàn, vì thiếu đi một phần quan trọng của thân thể, anh ta bị tách ra khỏi cộng đoàn, sống bên lề xã hội, điều tất yếu là anh ta không được cùng cộng đoàn tham gia mọi sinh hoạt tâm linh. Trước một khát vọng rất chân thành nhưng đầy mãnh liệt đó, Đấng Cứu Thế đã động lòng trắc ẩn, xức mắt cho anh ta, bảo anh ta đi rửa sạch bằng dòng nước hồ Siloe: “Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy, và bảo: "Anh hãy đến hồ Silôe mà rửa" (chữ Silôe có nghĩa là được sai)". Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được”. Được mở mắt, anh chàng khiếm thị quá đỗi vui mừng, anh còn được hướng dẫn đi dâng lễ vật và trình diện với các Tư tế, để từ đó, anh được trở lại với cộng đoàn, được hồi sinh trong tình liên đới, và hơn nữa, anh sẽ được lề luật và của lễ giúp hoàn thiện ơn gọi làm người. Cũng từ dấu lạ được sáng mắt thể lý, đôi mắt tinh thần của anh ta cũng được chữa lành. Anh đã nhận ra người cho anh sáng mắt là Đấng đem ánh sáng cho nhân loại. Anh đã tin và đi theo Ngài. Đức Giesu được nhìn nhận là ánh sáng của Thiên Chúa, cuộc đời và sứ điệp của Ngài là một bó đuốc sáng, dẫn đưa bao người ra khỏi thế giới bóng tối và sự chết, khi họ tin nhận Ngài, đồng thời, Ngài đưa họ đi vào vương quốc của sự sáng, vương quốc của tình yêu, vương của của sự sống đời đời.

 

Khi thế giới đang đối diện với đại dịch lớn, làm thay đổi mọi sinh hoạt của nhân loại nói chung và của Giáo hội nói riêng. Chính trong lúc này, mỗi tín hữu cần có một đôi mắt tinh thần thật sáng, để nhìn nhận câu chuyện hiện tại thực hư như thế nào, cần có một đôi mắt tinh thần sáng, để thấy hành trình đức tin của nhân loại đang đi hướng nào, rồi từ đây, ánh sáng Lời Chúa và Nguồn Nước hằng sống sẽ rửa đôi mắt đức tin mỗi người được sáng hơn trước mọi biến cố của thế giới, hầu có thể giúp củng cố niềm tin cho anh chị em mình.

 

Trong đời sống hàng ngày của mỗi tín hữu Kito, đôi mắt đức tin có những lúc bị che lấp bởi những đám mây ảo, hoặc những tảng băng tàng hình. Để có một gia đình hạnh phúc và ngập tràn yêu thương, mỗi thành viên nên thẳng thắn nhìn nhận những khiếm khuyết của nhau, chấp nhận nó để giúp nhau hoàn thiện, chấp nhận những khiếm khuyết là một đòi hỏi phải từ bỏ cái tôi và những cá tính của mình, để có thể thấy nơi người mình yêu, dù còn thiếu sót, nhưng thật đáng yêu và đáng trân trọng biết bao. Đó cũng là lúc đôi mắt tinh thần được rửa sạch, được chăm sóc, để nhận ra đó là một nửa của cuộc đời mình, và nơi một nửa đó, có sự hiện diện của một Thiên Chúa tình yêu, mình phải trân trọng và yêu thương. Những yếu tính của hôn nhân công giáo hay tự nhiên đều mời gọi những ai chọn sống hãy có một đôi mắt tinh thần đủ sáng, đủ tinh anh, để chấp nhận nhau trong mọi hoàn cảnh cuộc đời. Còn đời sống hiến dâng cũng là một ơn gọi đặc biệt trong kế hoạch của Thiên Chúa. Có thể nói rằng đó là một ơn gọi dành riêng cho đời phục vụ, phục vụ tha nhân, phục vụ các thành viên trong cộng đoàn, phục vụ cả những người mình khó chấp nhận. Để có thể sống ơn gọi phục vụ cách vẹn tròn, cần có một đôi mắt tinh thần đủ sáng, một đôi mắt đức tin đủ xác tín và đầy tình tích cực, để trong mọi hoàn cảnh được gởi tới, người tín hữu Kito sống ơn gọi phục vụ có thể nhận ra một Đức Kito đang nhận chịu muôn vàn thiệt thòi, đau khổ, trong đó có cả những thiếu thốn về cả vật chất lẫn tinh thần, từ đó, mới có đủ nghị lực để đón nhận họ, phục vụ họ, yêu thương họ và xa hơn nữa là tha thứ cho họ.

 

Mỗi ơn gọi đều có những giá trị thiêng liêng trong hành trình. Mỗi ơn gọi cũng có những khó khăn nhất định khi bước vào. Lắm lúc người tín hữu dễ sai lạc trong hành trình ơn gọi của mình, bởi đôi mắt đức tin chưa đủ sáng, chưa đủ tự tin và chưa thực sự xác tín để sống và đón nhận những thách đố trong hành trình. Đó có phải là lúc chúng ta cần đến sự hiện diện của Thiên Chúa, để người tẩy rửa những bóng đen vô hình, đang che lấp những mảnh sáng của niềm tin và lòng mến trong tâm hồn. Cũng có lúc cần đến những hơi nóng của đời phục vụ, để làm tan chảy những tảng băng tàng hình, đang ẩn hiện trên bầu trời tình yêu, nơi những người chọn ơn gọi phục vụ được gởi tới. Đó là lúc đôi mắt đức tin và tình yêu đủ sáng, đủ nóng và đủ ấm để nhận ra sự hiện diện cách này cách khác của Thiên Chúa giữa lòng nhân loại.

 

Lạy Chúa Giêsu, Chúa chạnh lòng thương người mù từ thuở mới sinh, để rồi trả lại cho anh ta đôi mắt thể lý trong sáng, cũng như chữa lành đôi mắt đức tin của anh, để anh tin và đi theo Chúa, xin Chúa chữa đôi mắt chúng con, dù đôi mắt thể xác còn tinh anh, nhưng đôi mắt đức tin có lúc đã bị mù, bị che phủ bởi sự ích kỷ và tính toán của kiếp người. Chúa đã đón nhận và hướng dẫn anh mù lên đường để làm chứng về một Đấng đem ánh sáng tình yêu và hy vọng đến cho mọi người, xin cho chúng con được tiếp bước người mù đó, trong mỗi ơn gọi được Chúa trao mời, cố gắng lên đường, cố gắng phục vụ, và cố gắng đón nhận tha nhân, bởi nơi đó, một Thiên Chúa yêu thương họ và yêu thương chúng con, đang hiện diện. Amen.

Tác giả bài viết: LM Pet. Trần Bảo Ninh

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây